Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

Đà Lạt mộng mơ

Tác giả: chien1508

Reng.....eng...en...eng!

Con 3G.1202 rung lên đùng đùng trong túi. Hắn rút alo ra lau chùi cẩn thận không sợ nó xước, lấy khăn mùi xoa ra bọc và dí vào tai nghe:
- Alo...

- Đồng chí bàn giao công việc rồi về Hà Nội nhận công tác mới...

Chưa kịp hỏi đi đâu, sếp cúp mẹ máy rùi, y như cái kiểu ngày xưa thời 2004 - 2005 Viettel gọi blog 6s không mất tiền ý





Nghĩ bụng  rằng bố đang ở dưới Ninh Bình chưa kịp ăn con Dê nào đã về, mày đi mà đi bố đéo đi... Nghĩ bụng thôi chứ mấy thằng đồng nghiệp nó nghe thấy nó tâu vua chít bỏ mẹ... Chán...  Về phòng dọn đồ đạc làm ly nước lạnh rồi ngược về Hà Nội



Sáng thứ 2 đầu giờ giao ban, lên phòng họp mà tâm trạng cứ mênh mang đéo biết nó cử mình đi đâu... Thằng này nó ghét người tài lắm khéo lại đi miền núi bỏ cụ.... Hix hic 



Lần này mình lại may mắn thế không biết. ''Đồng chí lần này đi công tác trong Đà Lạt. Hy vọng đồng chí sẽ hoàn thành công việc mà công ty giao phó'', mình như được mở cờ trong bụng, thoang thoáng nghe được bài hát mà Mr Đàm hay hát: ''Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ'' ặc... ặc. Hắn vui lắm vì lâu rồi 4 năm chưa trở lại đây không biết bây giờ có gì thay đổi không... Mối tình 4 năm trước không biết bây giờ thế nào (gọi là mối tình thôi chứ hồi đó làm ăn được gì đâu chỉ có 3 ngày sờ được tí là may lắm rồi)


Tối đó hắn không sao ngủ được, trằn trọc suy nghĩ làm sao bây giờ. 4 năm không gặp chỉ thi thoảng online trên YM, chém gió trên facebook hoặc sms mà thôi, nhưng rồi hắn cũng nhắm mắt được và không quên để lại lời nhắn: ''Cuối tuần anh vào''


Vào đến nơi thấy không gian nơi đây vẫn vậy, thời tiết lạnh kém gì ngoài Bắc đâu. Cái lạnh làm hắn tê người rồi hắn giật mình bởi tiếng gọi:

- Taxi không anh?

- Dạ em ít tuổi anh ạ, không có gì thay đổi sang năm em mới có 32 thôi

- Em mới có 28 mà anh

- Cho anh về Nhà Nghỉ Hàng Không với

- Làm gì có nhà nghỉ Hàng không hả anh, chỉ có khách sạn Hàng Không và nhà trọ thôi

- Uhm khách sạn Hàng Không

Xuống xe vào nhận phòng và không quên lấy cái hóa đơn VAT đút túi về còn trả con mụ kế toán già nữa chứ

- Cho anh xin phòng anh đặt cách đây 3 hôm

- Dạ anh tên gì, anh đi mấy người ạ?

- 1 người độc thân vui tính. (Mù à? Ở đây chỉ có tao và mày chẳng nhẽ tao đi cùng với mày)

- Dạ anh cho em mượn CMT ạ

- CMT anh còn dùng, em lấy tạm passpost của anh đi, nếu thích em lấy luôn cũng được lúc nào thích trai Bắc bỏ ra mà ngắm vì sang tháng nó cũng hết hạn rồi

Đang nhận chìa khóa phòng thì tít... tít. Ah sms

- anh vô chưa? mệt lắm không anh

Reply

- anh vào rồi, không mệt lắm, tối nay anh mời em đi ăn nhé

New message

- Dạ, nhưng 7h tối em mới rảnh anh ạ

- Okie, No vấn đề anh chờ em

Đến 5h chiều đói đéo chịu được đành lang thang đến cái chợ ven hồ làm cái bánh mì patê rồi ghé vào quán sữa đậu lành làm 1 cốc nóng hổi, đang suy nghĩ miên man về nàng 4 năm rồi không gặp nàng sao nhỉ? Có xinh hơn trước nhiều không... Khói thuốc làm hắn cay xè mắt rồi lại giật mình bởi tiếng chuông điện thoại nhưng hắn không nghe cúp máy gọi lại cho nàng

- Sao anh cúp máy vậy

- Ờ nút nghe bị hỏng anh gọi lại cho em (tiền chùa ấy mà)

- Anh ơi! Gia đình có khách em phải nấu ăn rồi mới đi được, 8h anh nhé

- Okie (tức lần 1. Mày định bỏ bom bố mày ah)

Làm cái gì bây giờ cho hết time, 2 tiếng nữa hic hic... Ah đây rồi game online. Hắn tạt vào quán game làm trận Đế Chế mà thời sinh viên hắn hay chơi. Úi... tụi bay sao hack nhiều vậy, chơi thế xấu và chán lắm thôi chuyển sang làm tí CF vậy... Chán lại hack... Thui chơi tạm giết time

8h kém hắn alo cho nàng

- Em chuẩn bị đi chưa?

- Dạ chuẩn bị anh ạ, anh chờ em chút xíu nhé (mía lùi gọi bằng cụ)

- Anh ơi, mình gặp nhau ở đâu hả anh

- Chợ Đồng Xuân ven Hồ Xuân Hương

- Chợ gì zậy anh? (Ngu thía không biết)

- Chỗ đầu cầu mà mấy anh chụp ảnh đứng đấy

- Dạ anh chờ em nhé

Rồi hắn rời quán game, lang thang đứng cạnh cầu ngồi ngắm những đôi tình nhân đi ngoài phố mà lòng hắn trào lên những ham muốn đời thường

8h trôi qua... 8h30... 9h kém lòng hắn như phát điên bụng chửi thầm (định bỏ bom bố mày lần 2 ah). Rồi nàng xuất hiện hắn ngờ ngợ nhưng không dám nhận rồi quay mặt đi giả vờ coi như không biết. Nàng rút điện thoại ra và alo cho mình:

- Em đang đứng ở giữa cầu nè

- Anh nhận ra rồi

Thật không thể tuởng tượng được, nàng vẫn như 4 năm về trước vẫn xinh đẹp, bộ váy màu đỏ nàng mặc + với con alizabet màu đỏ nàng đi càng tôn thêm nét đẹp của nàng

- Chào em, mấy năm rồi không gặp em vẫn vậy xinh hơn truớc rất nhiều đó

- Dạ, anh cũng vậy không mấy thay đổi gì hết trơn hít. Đi ăn gì đi anh chắc anh đói lắm ah

- Uhm anh đói lắm, mình ăn gì bây giờ hả em

- Dạ , em biết 1 món bún bò Huế ở đây rất ngon, mình đi ăn nhá

- Okie, em cầm lái nhé anh chưa thi được giấy phép lái xe nhỡ CA hỏi làm sao (nói phét đấy định cơ hội ngồi sau ấy mà)

- Sao được hả anh, anh cầm lái chứ, ai lại để em đèo

- Okie được rồi em ngồi vững nhé, anh mới đi xe ga lần đầu 

Đường phố Đà Lạt lúc này vắng vẻ hơn, chỉ có những đôi tình nhân đi lang thang dạo phố mà thôi, nhìn những đôi đó mà lòng hắn rạo rực... Kít... kít tiếng phanh đĩa làm nàng giật mình, 2 trái bưởi của nàng ép sát vào người hắn. Hắn cảm nhận được từ cơ thể của nàng. Chợt nàng hỏi:

- Sao vậy anh

- Anh mới đi mà em

Quán ăn đây rồi. Lễ phép lịch sự hắn rút ghế ra cho nàng, cuộc chém gió bắt đầu. Từ đây nàng và hắn nói chuyện rất rôm rả chuyện đông tây nam bắc, chuyện trong nước và quốc tế, chuyện ai làm tổng bí thư đại hội đảng sắp tới, chuyện Bắc Hàn đánh nhau với Nam Hàn, rồi cả chuyện tại sao ông Obama lại là tổng thống da màu đầu tiên ở Mỹ...

- Mình ăn xong, anh có muốn đi dạo thành phố không anh? - Nàng nhẹ nhàng nói

- Yes, cho anh đi xem hoa nồi cơm điện nhé!

- (đôi mắt tròn xoe) Hoa gì hả anh?

Hắn cười tủm tỉm 1 mình, nàng hiểu hắn nói, hắn đang trêu nàng, nhưng thú thật lần trước hắn vào đó gần lễ hội hoa Đà Lạt chẳng hiểu có loại hoa gì mà to thế, nên mình mới gọi là Hoa nồi cơm điện

Hắn và nàng dạo quanh hồ 1 vòng, đi mãi rồi cũng mỏi chân chứ, hắn tìm chỗ đáp bến, nhìn xung quanh hắn thấy hàng ghế đá nơi mà cái bóng đèn cao áp nó cháy rồi (đen thế không biết mấy ông chiếu sáng đô thị thay chưa)

- Mình ngồi đây nghỉ nhé (quá thông minh, chọn đúng chỗ tối)

- Dạ

- Em có mỏi chân và mệt không?

- Dạ mỏi chân, nhưng không mệt, em thấy vui lắm lâu rồi em không đi chơi như thế này

Hắn bất chợt nắm lấy tay nàng và hỏi:

- Em có nguời iu chưa? (Câu này ngu nhất trong ngày  )

Nàng chỉ cười nhẹ, không nói gì, hắn và nàng im lặng. Hắn nắm lấy tay nàng. Nàng chỉ

- Mình ra chỗ cầu kia đứng đi anh?

- (Oh my God! Chỗ kia là chỗ gì thế này, sao lại có đôi kia nhỉ  ) Yes madam

Hắn và nàng tay trong tay cùng dắt nhau ra chỗ cầu kia đứng. Không gian thật đẹp và im lặng. tự nhiên hắn nghĩ: Giá mà mình đem theo cần câu ở đây thì tuyệt, chỗ này chắc chẳng ai câu nên nhiều cá to lắm chẳng bù với cái Hồ Thạch Bàn bên Gia Lâm mà hắn hay câu toàn cá nhỏ téo. Đang suy nghĩ nàng hỏi:

- Sao anh chưa có gia đình?

- (Hắn cãi bay biến) Ai bảo em anh chưa có gia đình

- Ơ, sao anh chẳng nói với em anh chưa có gia đình, anh xạo em sao?

- Anh thề anh không nói dối, nói dối em thì được gì. Anh có gia đình chứ, gia đình anh chẳng có 4 người mà anh đã nói với em đó sao

Nàng hiểu điều hắn nói. Hắn vẫn vui tính như ngày nào. Hắn luôn làm cho nàng cười mọi khi mặc dù đó là những lời của internet. Tay hắn bắt đầu biết hoạt động. Hắn vòng tay qua sau ôm sát eo nàng, thấy lò phản ứng hạt nhân không hoạt động hắn càng bạo hơn dùng cả 2 tay ôm nàng từ phía sau.

Hix... hic lò phản ứng hoạt động rồi. Nàng ưỡn người như né tránh hắn, nhưng hắn đâu có ngu. Cá vào vợt rồi mà để nó tuột thì giang hồ nó biết nó cười cho thối mũi

Lạnh, cái lạnh làm hắn và nàng như không muốn rời nhau ra. Hắn và nàng không nói gì cả chỉ ngồi ngắm nước và hoa. Sao lắm hoa vậy trời... Chỗ nào cũng mọc hoa, đất ở đây có gì tốt đâu mà nhiều hoa vậy. Có lẽ do Đà Lạt có thời tiết 4 mùa đó các bạn ah.

Hắn bạo dạn hơn, tay hắn được đẩy cao hơn 1 chút, cái môi hắn bắt đầu biết hoạt động rồi, đầu tiên là vai nàng, cổ nàng, dần dần lên má nàng. Ơ cái gì thế này lò phản ứng sao thế nhỉ, không hoạt động ah, . Next nào! Hắn quay người 180 độ, môi hắn bắt đầu kiếm ăn từ từ tìm đến môi nàng. Nàng không phản ứng nhưng cũng không ủng hộ nhiệt tình, nhưng hắn cũng đâu đến nỗi kém sử dụng những kinh nghiệm mà bản thân hắn có. Rồi hắn cũng bắt nàng hưởng ứng.

Được khoảng 5 - 7 phút gì đó đang lúc say đắm nhất nàng lại cự tuyệt ra đi kèm theo 1 lời di chúc

- Mình về đi anh, muộn rồi, sợ má em mong, mai má còn về Sài Gòn với ba em


- Em chở anh về KS sau đó em đi về cũng được

- No, không được. Anh đưa em về sau đó anh đi xe ôm về cũng được mà

Nàng và hắn lại tiếp tục cuộc hành trình ''dạo qua phố phường, dạo qua thị trường''. Nàng có tiến bộ hơn, người nàng đã ép sát vào người hắn có điều tay nàng để trong túi áo ủ ấm thì phải.

Chia tay nàng hắn cảm thấy bâng khuâng khó tả. Đầu hắn nghĩ sao kém vậy nhỉ, tối nay sao đây nhưng rồi hắn tự động viên mình '' từ từ ngoan thì cái gì cũng có, quan trọng là phải ngoan'' . Node 1 ko thành thì node 2, 3... Mình ở đến nửa tháng cơ mà lo gì


Hắn trở về phòng trong tâm trạng buồn chán, thấy 1 máy điện thoại sim thay thẻ card có nhiều cuộc gọi nhỡ, nhiều tin nhắn, hắn biết thừa là ai gọi, ai nhắn tin bởi vì hắn có thói quen rất hay off máy trong lúc có việc quan trọng

Tắm. Làn nước nóng làm hắn bừng tỉnh, rồi hắn đi ngủ ko quên sms cho nàng:

- I miss you! See you tomorrow. Good night!

Buổi sáng thức dậy, trước khi đi làm hắn vẫn sms cho nàng, chúc nàng buổi sáng tốt lành và không quên câu quen thuộc ''I miss you'' và hắn cũng được đáp lại bằng những lời âu yếm ''Anh ăn sáng nhiều nhé, giữ gìn sức khỏe''. Hắn phấn khởi lao vào công việc hăng say miệt mài thoáng chốc đã thấy 3h chiều. Bỏ điện thoại ra thì thấy sms lúc trưa của nàng:

- Anh đã ăn gì chưa zậy?

Hic... hix sao mình ngu vậy điện thoại để ở chế độ báo đèn, hắn vội vàng call lại ngay cho nàng

- Xin lỗi em, anh bận quá quên mất

- (Nàng cười nhè nhẹ) Không sao đâu anh ah

Nụ cười của nàng làm hắn quên đi những mệt nhọc, nỗi cô đơn trống vắng khi xa nhà. Hắn nói:

- Tối nay mình đi ăn, rồi đi chơi em nhé

- Vô nhà em đi anh, má về Sì Gòn với ba rồi. Ở nhà chỉ có em với chị giúp việc thui. Anh qua đây em nấu cơm mình ăn

- Oh yes

Hắn cười 1 mình như 1 thằng điên. Đầu hắn tưởng tượng linh tinh, toàn những cám dỗ, nàng ở nhà 1 mình hic... hix. Hắn về phòng tắm giặt, ăn mặc chỉnh tề, nói chung là rất ngon rồi thong thả bước ra khỏi cửa, hắn quay lại bởi tiếng gọi:

- Xe thồ không anh?

Hắn ngạc nhiên quay lại  , mắt tròn xoe nhìn xung quay chẳng thấy cái xe thồ nào giống ngoài Bắc cả mà ngày mùa vẫn thấy những người nông dân lam lũ họ chở lúa cả. Hóa ra không phải xe thồ mà là xe ôm

- Anh cho em ra chợ cái... rồi chở em đi...!

Đến khu chợ hoa, hắn ko quên mua 1 lẵng hồng tuyệt đẹp rồi nghĩ bụng đi xe ôm xấu hổ quá thui ăn chơi đầu tư 1 tí, hắn vẫy taxi rồi tiếp tục cuộc hành trình ''80 ngày vòng quanh thế giới''

Bính... bong. Tay hắn bấm chuông, tay kia hắn vẫn cầm giỏ hoa hồng

- Oa... Chào anh. Tặng em ah

- Uhm... Anh tặng em giỏ hoa này 22 bông bằng tuổi em. Chúc em đẹp mãi tuổi 22

- Nhân dịp gì zậy anh?

- Kỉ niệm 4 năm mình quen nhau

Hihi... haha nàng và hắn cùng cười thân mật, cùng nắm tay nhau sánh vai bước vào nhà. Căn nhà nàng dưới chân đồi thông - 1 biệt thự nho nhỏ nhưng khá đẹp. Kiến trúc theo kiểu Pháp được bố trí khá bắt mắt. Dân design nhìn vào là biết 1 chủ nhân khá kĩ tính và cầu kì

Nàng pha cho hắn 1 cốc trà lipton nóng, nàng ngồi cạnh chàng và nói:

- Tối nay em sẽ thết anh 1 món đặc biệt nghen!

- Anh dễ tính lắm, ăn gì cũng được mà em, để anh phụ em nấu ăn nhé

- Thôi anh cứ ngồi coi tivi, em làm được mà

Hắn ngồi coi tivi xem football, làm điếu thuốc cho đời oi khói, vừa xem vừa ngắm nàng nấu ăn mà hắn nghĩ như là mình đã có 1 gia đình thật hạnh phúc


Ngắm nàng trong trang phục đầu bếp, hắn nhớ nhà, hắn mơ mái ấm gia đình, có lẽ đây là lần đầu tiên hắn được mời ăn trong khung cảnh lãng mạn như thế này. Hắn bồn chồn suy tư. Từ trước đến giờ có ai nấu ăn cho hắn ăn đâu. Mấy con vẹo trước và bây giờ chỉ được cái ăn sẵn là nhanh thôi. Nào là Vịt quay, Lẩu...

Hắn cười tủm tỉm bước lại gần nàng bất ngờ hắn ôm nàng từ phía sau, rồi hun nên má nàng. Nàng thẹn thùng quay lại 2 gò má ửng hồng rùi nói

- Anh cứ ngồi coi tivi đi, em làm 1 mình được mà

- Để anh phụ em cho em đỡ vất vả

Tay hắn dời khỏi người nàng, vừa nhặt những nắm Hành Hoa vừa gọt những củ cà rốt rất chuyên nghiệp. Hắn cũng biết nấu ăn đấy chứ hồi nhỏ bố, mẹ đi công tác hắn và em hắn vẫn tự chăm sóc cho bản thân mà

Bữa tối bắt đầu diễn ra trong không gian thân mật, với ngọn nến to (hắn đoán nó phải phi 42). Vừa ăn vừa nói chuyện. Hắn kể cho nàng cuộc sống ngoài Bắc của hắn như thế nào. Nàng chăm chú lắng nghe và không ngừng gắp thức ăn cho hắn. Ly rượu vang nàng rót làm hắn thật cảm động, lâu lắm rồi chưa ai chăm sóc hắn như nàng

- Mình đi dạo phố đi em?

- Anh chờ em xíu nhé!

Hic... Hic. Phụ nữ mà, lại mất toi 30 phút. Nàng bước xuống cầu thang... Ờ ớ Vẫn là màu đỏ. Toàn màu đỏ trên người nàng (bên trong ko biết). Hắn và nàng tung tăng trên phố rồi tạt vào Chợ đêm. Hắn mua cho nàng 1 chiếc khăn len màu đỏ

- Em gửi tiền chị ơi

- Thối anh 10 ngàn

- Ơ sao lại thối vẫn còn mới mà

Nàng cười khúc khích, cuối cùng hắn cũng hiểu ngoài Bắc mình gọi là tiền thừa trả lại. Hic... hic! Hắn quàng qua cổ nàng, nàng thẹn thùng đỏ mặt rồi cũng thốt thành lời

- Thanks!

- Cô chú đi trăng mật ah (Con mụ bán hàng nói)

Nàng xấu hổ, còn hắn nghĩ bụng "Điên'' (Mừng thầm cảm ơn chị nhiều lắm). 

Hắn và nàng lại lướt phố. Lần này hắn thấy nàng tiến bộ hơn. Người nàng ép sát vào người hắn. Tay nàng không để ủ ấm nữa rồi. Nó biết hoạt động ở khu nó cần phải làm ở khu eo hắn. Hắn cười tủm tỉm đắc chí. Hắn biết phải làm gì vào lúc này tất nhiên là phải tìm bến đỗ xe kiếm cốc trà đá, chắc chắn hắn sẽ chọn khu bóng đèn cao áp hôm qua nó cháy.

Nàng và hắn tay trong tay cùng nhau sánh vai bước đến chỗ hôm qua mà hắn và nàng đã đứng. Ôi may quá tụi hôm qua không có ở đây. Hắn nghĩ bụng chắc là tai nạn giao thông rùi không biết có bị làm sao không (Xin lỗi 2 bạn nào hôm qua đứng ở đấy nhé, nếu có die đừng oán tôi nhé).

Hắn ôm nàng thật chặt từ phía sau ko rời nửa bước, rồi hắn cũng cưỡng được người nàng quay lại để ôm hắn. Nàng miễn cưỡng nhưng rồi cũng xuôi. Được đà xông lên môi hắn bắt đầu hoạt động... má ... đến... môi. Hắn ngấu nghiến như 1 kẻ nghiện thèm thuốc ý. Dần dần nàng cũng hưởng ứng cơn nghiện của nó. Đây không phải là lần đầu hắn kiss nhưng sao cảm giác nó khác vậy, khác hoàn toàn với mấy con ''Vẹo'' trước đây

Kiss mãi thì cũng mỏi mồm... Ơ cái gì thế này. Phía dưới mình bắt đầu hoạt động. Sao thế nhỉ? Hắn tự hỏi. Rồi hắn hiểu phản ứng hạt nhân bị rò rỉ nên hắn nhiễm xạ

Tay hắn bắt đầu dở trò thô tục. 2 bàn tay toàn xi măng + cát vàng xoa vào lưng nàng rồi từ từ đưa tay xuống phía dưới hông. Nàng ưỡn người xa môi hắn, môi hắn trượt khỏi đường ray tầu hỏa từ từ lăn bánh rồi đâm ầm 1 phát xuống cổ... vai nàng. Ơ hay nhỉ nàng vẫn ưỡn người. Hắn nghĩ "Tôm ah''. Quái lạ lúc nãy vừa ăn xong bây giờ đã thèm ăn rồi ah.

Hắn đang tính: Bây giờ mà luồn tay vào lưng nàng thì khó kinh khủng, khó hơn cả chuyện đi thi toeic, bởi vì nàng mặc váy... hic.... hic

Hắn bạo dạn hơn lôi nàng tiến lại gần ghế đá (chỗ đấy còn có chỗ tựa). Nàng ngoan như em bé theo hắn vào đó, chít roài em ơi nó lừa đấy

Môi hắn và môi nàng vẫn hoạt động, chỉ có bàn tay hắn là bắt đầu xuôi về đồng bằng nơi có nhiều chân giò lụa . tay hắn cầm lấy đùi nàng đặt lên chân hắn. Hắn vuốt nhẹ bắp chân nàng, éo sờ được da toàn thấy bít tất, hắn nghĩ bỏ qua khu này bởi vì nó không có màu mỡ mấy nên không thể phát triển kinh tế được.

Tay hắn tiến cao hơn. Đây rồi đùi. Hắn xoa nhẹ đùi nàng. Hắn thấy nàng run hơi thở của nàng nóng hổi gấp gáp. Không thấy phản ứng gì mấy. Tay hắn tiến cao hơn nhưng hắn bỏ qua khu trung tâm của địch bởi hắn nghĩ như vậy quá thô. Cao hơn nữa, hắn xoa bụng nàng. Được đà chiến thắng tay hắn bắt đầu chinh phục dãy núi "Hoàng Liên Sơn''

Nàng giật mình bởi hắn đã chạm vào phía dưới dãy núi. 5 ngón tay hắn đã bắt đầu vượt qua được lớp vỏ của dãy núi rồi đang tiến đến trung tâm dãy núi. Hắn nhẹ nhàng bóp, tay kia của nàng cứ đẩy vào ngực hắn.  Thoát sao được hả em

2 tay hắn đã chạm được vào 2 dãy núi, hắn cảm nhận được sự săn chắc của dãy núi. Bỗng dưng nàng nói:

- Đừng zậy anh

Hắn không vừa, tiếp tục đưa môi rời khỏi môi nàng và chui xuống cổ nàng. Hắn nói:

- I love you!

Nàng im lặng 1 lúc lâu, cuối cùng ''Cóc'' gặp trời mưa thì cũng phải mở miệng:

- Như zậy có nhanh quá ko anh?

- Không anh nói thật. Anh rất nhớ em dù phương xa, anh vẫn luôn muốn được gặp lại em. Có lúc anh không muốn nhớ về em vì như thế thật vô vọng. Mình xa nhau quá, nhưng thật may mắn là lần này mình có nhiều time bên nhau hơn

Hắn cảm thấy sự chân thật trong lòng hắn, nhưng nàng vẫn im lặng. 1 lúc sau nàng nói:

- Mình về đi anh, em thấy hơi nhức đầu?


Chuông điện thoại hắn reo. Hắn nghĩ ai gọi mà vô duyên vậy, đang lúc cao điểm. Sao hắn lại ngu thế ko biết. Thường giờ cao điểm hắn vẫn off máy mà.

- Anh nghe phone đi

Hắn móc điện thoại ra khỏi túi quần xem ai gọi vào giờ này, thui chết nàng cũng nhìn thấy name "rau C6H6Cl6'' (theo danh bạ hắn đặt nghĩa là Rau đã dính thuốc trừ sâu), nhưng hắn nghĩ nàng ko biết nên nói:

- Đứa em họ anh làm bên bảo vệ thực vật, chắc nó nhờ anh mua cái gì đó, thôi tý về anh gọi lại cho nó. Mình về nhé

Hắn đưa nàng về lòng đầy tâm trạng, vui có, buồn có. Hắn vòng tay ra phía sau kéo tay nàng ôm vào lòng hắn, bụng hắn suy tính, tối nay thịt hay ko thịt, mà thịt thì làm cách nào bây giờ nhỉ

Say rượu ư? (Vô lý, chút rượu vang ăn thua gì), nghĩ đến các mẹo ''đau bụng, nhức đầu...'', toàn những lý do chính đáng có thể dẫn đến 1 nhà nghỉ... Hắn lắc đầu, tầm thường... vớ vẩn. Truớc sau gì nàng cũng là của mình, thui nhịn đi... Ráng chờ nhé!

2 đứa chia tay nhau bằng 1 nụ hôn thắm thiết, hắn vẫn còn thốt lên được 1 câu:

- Anh yêu em nhiều lắm!

- Anh đi về cẩn thận nhé - Nàng cười nhẹ

Trở về phòng mà hắn thấy hụt hẫng như thiếu đi 1 cái gì đó. Buồn miên man, mở con laptop cổ điển cách đây 5 năm ra coi ít tin tức... Rồi hắn chìm trong giấc ngủ ngon lành


Hắn tỉnh dậy. Hắn hết sức ngạc nhiên nàng nhắn tin cho hắn:

- Anh đi ăn gì đi nhé. I miss you!

Oh yes. Hắn nhảy như 1 thằng điên trên giường. May mà đệm nó êm chứ không chắc hắn phải đi viện bó bột rồi. Hắn sms lại cho nàng:

- Anh biết rồi, anh yêu em!

Rồi hắn lại bắt đầu với công việc. Buổi trưa hắn gọi cho nàng rủ nàng đi ăn nhưng nàng lại nói.

- Ăn cơm hàng làm gì anh. Lát em vô đón qua nhà ăn với em

Rồi nàng đến đón hắn. Nàng chờ hắn ngoài cổng. Gặp nàng hắn vui lắm, hắn thốt lên

- A.... Anh nhớ em lắm

Lại cười... Cái cười của nàng làm hắn nhớ mãi cho đến giờ hắn vẫn không quên được. 2 đứa ăn cơm xong, nghỉ ngơi rồi nàng lại đưa hắn ra chỗ làm. 2 đứa chia nhau hẹn tối gặp lại.

Nàng lại đến đón hắn nhưng tối nay thấy lạ toàn đồ trắng... Ơ xe đạp mini Nhật trắng. Hắn nghĩ bụng, sao thế nhỉ? Cầm đồ rồi ah?

Nàng và hắn tiến lại gần nhau, nàng nói:

- Xe đạp nhá anh, lâu rùi em không đi

- Không vấn đề gì. Để anh cầm lái, em cầm cho anh ít bản vẽ nhé

Hắn và nàng đạp xe trên đường. Thú thật lâu rùi không đi xe đạp, nàng trong bộ áo dài truyền thống làm hắn nhớ lại thời sinh viên quá. Hắn dừng xe bên đường và tạt vào cửa hàng hoa hôm qua hắn mua:

- Bán cho em 22 bông chị ơi?

Chị bán hàng có vẻ nhận ra:

- Người iu chú hả?

- Vâng

Thấy em quay mặt đi, hắn biết là nàng đang xấu hổ. Hắn mang hoa tiến lại gần nàng và nói:

- Ngày nào anh còn ở đây thì ngày đó luôn là ngày 22, anh tặng em nè (không quên 1 nụ hôn trên má)

Hắn và nàng trở về nhà nàng, leo nên quả đồi làm hắn ướt hết cả áo, nhưng hắn thấy vui lắm

- Hôm nay có ai ăn cùng anh em mình không?

- Dạ không, hôm nay chủ nhật chị giúp việc xin phép nghỉ sang nhà bà con chơi ạ

Hắn phát điên và nghĩ thầm, tốt quá, kể ra số mình cũng hên đấy chứ. Hắn và nàng cùng nhau nấu cơm ăn

Nàng và hắn ăn xong 2 đứa ngồi coi tivi, hắn co sát người nàng vào lòng mình, hắn hôn nên trán nàng, hắn nói:

- Làm người iu anh nhé!

Nàng cười nhẹ:

- Tối nay mình đi đâu chơi hả anh?

- Qua chỗ anh chơi đi, anh còn 1 đống bài chưa học đến, học xong mình đi chơi

- Dạ, anh chờ em xíu nhé, em thay đồ rùi mình đi ha

Hắn biết thừa là nàng làm gì rồi. Hắn ra ngoài hút thuốc và ngắm nhìn những dàn hoa Thiên Lý thật đẹp và lạ mắt

Hắn và nàng trở về phòng hắn. Lấy chìa khóa phòng, 2 đứa cùng lên phòng

- Em ngồi chơi game nhé, anh tắm 1 tí người dơ quá

- Dạ (vẫn ngọt như thường)

Hắn hôn lên môi nàng rùi chui tọt vào phòng tắm. Mọi khi hắn tắm lâu lắm sao hôm nay hắn tắm nhanh vậy

Khi ra đầu hắn vẫn còn ướt sũng cái áo phông hắn mặc, cái quần sooc hắn mặc trông kì quá. Hắn vòng tay ra đằng sau ôm nàng và ngắm nàng chơi pikachu 

Tay hắn, mồm hắn hoạt động liên hồi, nàng cũng không chơi game được nữa. Hai người lao vào cuộc vui như những con thú đói đi săn mồi

...
...


Hắn chỉ cảm nhận 1 điều là đêm đó đối với hắn thật hạnh phúc. Nhưng hắn hơi bị ngượng bởi áo chip của nàng hôm đó hắn không cởi được bởi nó được bị mã hóa bằng password . Điều mà hắn yêu nàng nhất có lẽ là tính thật thà của nàng. Lần thứ 2 quan hệ nàng đã nói cho hắn biết rằng nàng... ko còn... em đến với anh là người thứ 2. Hắn cười nhẹ hôn nên trán nàng, nàng hiểu được điều đó.

Cuộc vui nào cũng đến hồi kết thúc. Nàng tiễn hắn về. Hắn và nàng nhìn nhau âu yếm

- Anh sẽ trở lại, chờ anh nhé cưng

- Em yêu anh

Về đến Hà Nội hắn thấy trống vắng làm sao. Buồn... nhớ... nàng.

Cho đến giờ hắn vẫn yêu nàng dù nàng sắp phải đi học 2 năm xa nhà. Đối với hắn nàng là tất cả cho tình yêu

Anh sẽ chờ, sẽ đợi em về... Anh yêu em!


The end!

1 nhận xét:

  1. Nhiều chị em cho rằng giãn não thất ở thai nhi có nguy hiểm không nhỉ, nó có ảnh hưởng thế nào đến thai nhi, những dấu hiệu thai nhi phát triển khỏe mạnh là dấu hiệu nào, có mang lại hiệu quả trong thời gian thai kỳ không, thai nhi biết đạp khi nào và có giúp các mẹ cảm nhận được sự phát triển của thai nhi thông qua lần đạp, bà bầu nên cho bé nghe nhạc khi nào khi trong thời gian thai kỳ, vì nhạc rất tốt cho trí não của trẻ, những phương pháp tăng lượng nước ối cho bà bầu giúp bà bầu trong thời kỳ mang thai không sợ thiếu ối và giữ tình trạng cân bằng lượng ối.

    Trả lờiXóa

Cảm ơn bạn đã cho nhận xét