Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

Âm mưu diễn tập, chuẩn bị hỏa thiêu tàu Việt Nam?

Chiều 29/05/2014, Cục Kiểm ngư cho biết, có hiện tượng 2 tàu Trung Quốc, trong đó có tàu hải cảnh, chạy song song gần giàn khoan, đồng thời tự phun nước vào nhau...

Lực lượng chấp pháp của Việt Nam ta vừa rồi đã phát hiện tại vị trí súng phun nước trên tàu Hải cảnh 31101 của Trung Quốc lắp thêm đường ống và vòi màu đen

Hiện, lực lượng chấp pháp Việt Nam đang xác định hành động “lạ” này của các tàu Trung Quốc nhằm mục đích gì?


Chúng ta đều đã biết là suốt thời gian qua, bọn xâm lược đã dùng súng phun nước áp lực cao vào các tàu chấp pháp của VN ta làm bị thương người, hư hỏng nhiều thiết bị thông tin liên lạc. Nước được hút từ biển lên và đây hầu như là nguồn vô tận, rẻ tiền, có sẵn

Tàu Việt Nam ta đã chủ động tránh né ngày càng thiện nghệ, và có thể nói rằng cho đến nay việc dùng súng phun nước của giặc không còn mấy hiệu quả nữa

Vừa rồi ta đã phát hiện tại vị trí súng phun nước trên tàu Hải cảnh 31101 của Trung Quốc lắp thêm đường ống và vòi màu đen. Đường ống, dĩ nhiên là để dẫn chất lỏng. Vòi - để áp dụng nguyên lý Bernoulli nhằm tạo ra luồng chất lỏng phụt với tốc độ cao, lưu lượng nhiều. Màu đen - thể hiện nội hàm chất lỏng không còn là nước biển đơn thuần, mà có thể là chất lỏng có độc, ăn mòn, hoặc cháy được (dầu diesel DO chẳng hạn). Trên tàu lúc nào cũng có sẵn sàng dầu DO để chạy máy

Kịch bản: Tàu TQ sẽ giả vờ trễ nãi, tiến đến gần các tàu VN trong đêm tối, sau đó bất ngờ khởi động động cơ máy bơm vòi phun màu đen để phun khoảng vài trăm lít dầu DO vào khắp bong tàu của VN ta, sau đó bắn đạn lửa sang hoặc phóng hỏa gây cháy tàu, thiệt hại về người và tài sản. Mặc dù dầu DO lúc nào cũng sẵn nhưng không phải vô tận rẻ tiền cho nên để chắc chắn phun trọn vào bong tàu của VN thì chúng phải thao diễn trước. Phun ở góc độ nào, tàu chạy ở tốc độ nào gây hiệu quả cao nhất... Đó là lý do tại sao có hiện tượng 2 tàu TQ chạy song song gần giàn khoan, đồng thời tự phun nước vào nhau :))

Trên đây chỉ là 1 giả thuyết. Mong mọi người cùng suy nghĩ xem có phải như thế không? Và trước mắt đề nghị lực lượng chấp pháp của VN ta phải đề cao cảnh giác, đủ sức đối phó với những gian kế sắp tới của chúng

Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014

Thượng Nghị Sỹ John McCain đã lên tiếng

“China’s decision to begin drilling for oil off the coast of Vietnam, and its deployment of dozens of naval vessels to support that provocative action, is deeply concerning and serves only to escalate tensions in the South China Sea. Chinese ships have swarmed and rammed Vietnamese Sea Guard vessels in yet another instance of aggressive maritime harassment. There should be no doubt that China bears full responsibility for this unilateral attempt to change the status quo.


“These Chinese actions rest on territorial claims that have no basis in international law. In fact, China’s drilling is occurring squarely within Vietnam’s Exclusive Economic Zone, as defined clearly under international law. It is incumbent upon on all responsible nations to insist that China’s leaders take immediate steps to deescalate tensions and revert to the status quo ante.”





Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2014

Tiến Sỹ Lê Thống Nhất đã lên tiếng

Mới chợp mắt mà ngủ say đến thế?
Thấy tám chục con tầu như đồ tể biển xa
Thấy dàn khoan lạ lùng như một bóng ma
Thấy những vòi rồng như bạch xà phun nước...


Thấy học sinh hỏi tôi mà tôi chưa làm sao giảng được
Thấy con tàu giám ngư thân mình xước hiên ngang
Thấy bản tin phía kia vẫn giọng lưỡi sỗ sàng
Thấy đáy biển thân yêu hàng ngàn đợt sóng

Thấy người Mỹ hiểu ra độ nóng
Thấy Asean cùng ký chẳng sợ gì
Thấy những đoàn biểu tình bao biểu ngữ xá chi
Thấy lịch sử cha ông như nguyên xi thời ấy

Chuyện ở biển ắt sẽ làm sóng dậy
Chuyện anh em chưa hề thấy bao giờ
Chuyện bên nhau có lúc vẫn như mơ
Chuyện bây giờ chẳng ai thờ ơ sống

Bác nông dân dừng cày bên thửa ruộng
Chị lao công quét rác cũng nghẹn ngào
Ông nhiều tuổi rồi vẫn bực tức ra vào
Em nhỏ thơ ngây cũng thấy nao nao lắm!

Sông Hồng từ đâu mà tươi máu thắm ?
Cả dãy Trường Sơn xương trắng bao người
Hội nghị Diên Hồng, bóp trái cam tươi
Thấy cả trong mơ triệu người: Sát Thát!

Người tử tế không bao giờ hèn nhát
Người nhân từ không thích khạc đạn bom
Người cần lao không sợ chí mỏi mòn
Ôi! Việt Nam xin giữ tròn khí phách!

Thấy láng giềng tự dưng sang khoét vách
Thấy bạn xưa đang đào ngạch vô nhà
Thấy quốc cường mà tay cướp, miệng la
Thấy người anh bỗng gian tà quay quắt

Giấc mơ đêm thấy lòng như đau cắt
Mắt mở ra chẳng thấy mắt nhắm vào
Chợt nhìn ra trời muôn vạn vì sao
Thấy mình ngỡ như hoá vào dân tộc

Giấc mơ đêm có lẽ là phút chốc
Khi tỉnh rồi... chẳng lẽ độc mình ta
Chợt đứng lên và nhìn tận biển xa
Ta không ngủ bởi vì là sóng gọi

Ta đồng thanh cùng triệu lời muốn nói
Ta hoá vào trang chói lọi sử xưa
Ta biến thành muôn trận nắng, cơn mưa
Để ước nguyện: Non nước chưa nô lệ

Những ngày này giấc ngủ sao khó thế?
Trời không giông sao sóng bể thét gào?



Hoàng Sa, Trường Sa trong tim em...

Giáo sư Ngô Bảo Châu đã lên tiếng

Nhớ lại năm 1979, lãnh đạo Trung Quốc Đặng Tiểu Bình tuyên bố dạy cho Việt Nam một bài học. Trong bối cảnh hiện tại, chúng ta phải cố mà nhớ ra bài học của họ Đặng. 

Bài học ấy diễn đạt bình dân thì đơn giản thế này: Chúng tao đánh mày đấy, xem thằng đồng minh Liên Xô có nhúc nhích một ngón tay để ứng cứu mày hay không? Chính vì vậy mà Đặng chỉ tấn công Việt Nam sau khi có thông tin tình báo của Mỹ khẳng định Liên Xô mệt lắm rồi, Liên Xô sẽ không động đậy dù chỉ là một ngón tay út.

Lần này, xem xét qua vụ Syria, vụ Crimea thì thấy nước Mỹ của Obama cũng mệt rồi. Cái ông Obama ấy sẽ chẳng làm gì hơn là thực hiện phép biện chứng về xoay trục, xoay đi xoay lại vẫn thế :)) Rõ ràng đây là thời điểm lý tưởng để Trung Quốc nhắc lại cho Việt Nam bài học của Đặng. Sẽ chẳng có ai nhúc nhích một ngón tay út để bảo vệ nước Việt đâu.

Nỗi ám ảnh thường trực của Trung Quốc không phải là thiếu dầu. Nỗi ám ảnh của Trung Quốc là bị Mỹ và đồng minh của Mỹ bủa vây đường ra biển.

Cái mà Trung Quốc muốn ở Việt Nam chưa chắc đã là dầu hoả, mà là sự thần phục vô điều kiện, là Việt Nam quay lưng hoàn toàn với Mỹ để Trung Quốc có thể tự tung tự tác trên Biển Đông.

Chúng ta định thần lại một chút và cần nhắc nhở ông bạn vàng rằng ông ấy cần sự hợp tác của chúng ta để đảm bảo sự lưu thông hàng hải bình thường ở biển Đông. Dù cho hải quân Trung quốc có trang bị tối tân hơn Hải quân Việt nam, nếu xảy ra xung đột, lưu thông hàng hải sẽ bị ảnh hưởng. Trong trường hợp đó, kinh tế Trung quốc có thể sẽ phải trả giá.

Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng đã lên tiếng

“Bạn hỏi về biện pháp quân sự? Không. Việt Nam đã chịu nhiều đau thương mất mát từ các cuộc chiến tranh xâm lược. Vì thế, chúng tôi luôn tha thiết có hòa bình, hữu nghị để xây dựng và phát triển đất nước. Chúng tôi không bao giờ đơn phương sử dụng biện pháp quân sự, không bao giờ khơi mào một cuộc đối đầu quân sự, trừ khi chúng tôi bị bắt buộc phải tự vệ.

Việt Nam luôn nhất quán sử dụng các biện pháp hòa bình và tận dụng mọi cơ hội, mọi kênh đối thoại để giải quyết tình hình hiện nay một cách hòa bình. Chúng tôi đã hết sức chân thành, thực tâm, thiện chí và kiềm chế, nhưng câu trả lời hiện nay là Trung Quốc ngày càng gia tăng sức mạnh, các hành động uy hiếp và xâm phạm, rồi liên tục vu khống và đổ lỗi cho Việt Nam. Những gì mà Trung Quốc đang làm khác rất xa những gì mà Trung Quốc nói. Những hành động của Trung Quốc trên vùng biển Việt Nam trong nhiều ngày qua là cực kỳ nguy hiểm, đe dọa nghiêm trọng đến hòa bình, ổn định, an ninh, an toàn và tự do hàng hải, hợp tác và phát triển ở khu vực và thế giới.

Tôi muốn nhấn mạnh rằng, Việt Nam kiên quyết bảo vệ chủ quyền và lợi ích chính đáng của mình bởi vì chủ quyền lãnh thổ, chủ quyền biển đảo là thiêng liêng. Chúng tôi luôn mong muốn có hòa bình, hữu nghị nhưng phải trên cơ sở bảo đảm độc lập, tự chủ, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển, và nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó.

Có lẽ như tất cả các nước, Việt Nam chúng tôi đang cân nhắc các phương án để bảo vệ mình, kể cả phương án đấu tranh pháp lý, theo luật pháp quốc tế.”

“Việt Nam không tham gia bất cứ liên minh quân sự nào để chống lại một quốc gia khác. Đây là chính sách đối ngoại nhất quán của Việt Nam. Chúng tôi đã công khai về điều này rất nhiều lần với thế giới.

Về việc Trung Quốc đã hạ đặt giàn khoan Hải Dương 981 trái phép, xâm phạm nghiêm trọng vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam ở Biển Đông, chúng tôi đã thông báo và thông tin trung thực đến các tổ chức quốc tế, chính phủ các nước; chính giới và các học giả; truyền thông quốc tế. Những ngày qua, Tổng Thư ký Liên Hiệp quốc, lãnh đạo nhiều nước trên thế giới, nhiều cá nhân và tổ chức quốc tế đã lên tiếng bày tỏ quan ngại sâu sắc về mối đe dọa của sự việc này đối với hòa bình, an ninh, ổn định trong khu vực. Tôi tin tưởng rằng cộng đồng quốc tế tiếp tục có đánh giá đúng và tiếng nói thích hợp để ngăn chặn mối đe dọa nghiêm trọng đến hòa bình, ổn định ở Biển Đông. Việt Nam kêu gọi cộng đồng quốc tế, các nước, các cá nhân và tổ chức quốc tế tiếp tục lên tiếng phản đối mạnh mẽ hành vi vi phạm luật pháp quốc tế của Trung Quốc.

“Tôi chỉ muốn nói rằng, Việt Nam luôn nhận thức sâu sắc mối quan hệ hữu nghị, hợp tác bình đẳng cùng có lợi giữa Việt Nam và Trung Quốc vì điều này không chỉ đem lại lợi ích cơ bản và lâu dài cho hai nước Việt - Trung mà còn đóng góp cho hòa bình, ổn định, hợp tác và phát triển ở khu vực và trên thế giới. Còn ngược lại, chắc các bạn hoàn toàn có thể hình dung điều gì sẽ xảy ra.

Tôi muốn nhấn mạnh một lần nữa rằng, Việt Nam đặc biệt coi trọng và luôn làm hết sức mình đóng góp vào việc gìn giữ và tăng cường quan hệ hợp tác hữu nghị tốt đẹp với Trung Quốc. Việt Nam luôn chân thành mong muốn cùng Trung Quốc giải quyết các tranh chấp bằng biện pháp hòa bình trên cơ sở luật pháp quốc tế, bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau.

Đối với việc Trung Quốc hạ đặt trái phép giàn khoan Hải Dương 981 trong vùng biển của Việt Nam, Việt Nam cực lực phản đối các hành động xâm phạm này và kiên quyết bảo vệ chủ quyền quốc gia và lợi ích chính đáng của mình phù hợp với luật pháp quốc tế”

Nhà báo Trần Đăng Tuấn đã lên tiếng

Thư ngỏ gửi Ngài Tổng Giám đốc RIA

(Nước Nga ngày nay)

Thưa ngài Киселёв Дмитрий Константинович

Lý do tôi viết bức thư ngỏ này gửi đến ông là bài viết “Những thỏa thuận giữa Moskva và Bắc Kinh tốt hơn mọi tuyên cáo” của tác giả Dmitry Kosylev đăng trên trang điện tử http://ria.ru ngày 19.5.2014

Mỗi dòng, mỗi chữ liên quan đến Việt Nam có trong bài báo của Kosylev đều khiến độc giả Việt Nam bị tổn thương sâu sắc - đặc biệt là với những ai gần gũi và gắn bó với nước Nga - trong đó có tôi (Căn cứ vào những thông tin về tác giả, thì tôi và Kosylev hầu như cùng thế hệ, cùng học tập tại MGU, và từ nơi tôi học – Khoa Báo chí, chỉ cách vài bước chân là Viện ISSA nơi ông Kosylev từng học).

Sau khi nội dung bài báo được dịch ra tiếng Việt, tôi thấy khó khăn khi nhìn vào ánh mắt đồng bào tôi, bởi lẽ tôi đọc trong mắt họ câu hỏi lớn: Tại sao?

Vâng - Tại sao trên trang của cơ quan truyền thông lớn bậc nhất của nước Nga lại có những lời lẽ sai lệch, xúc phạm đến thế về lịch sử của Việt Nam.

Tại sao lại có sự so sánh khiên cưỡng, thiên kiến đến thế khi nhìn nhận sự việc diễn ra với Việt Nam trong tình hình hiện nay.

Tại sao vào lúc người Việt Nam chúng tôi cần những người hoà giải để tránh những tai hoạ có thể đo bằng xương máu, lại nghe thấy những lời lẽ thiếu thiện chí như thế, và xét về tác động chính trị (nếu có) là nguy hiểm. Tiện thể, những lời thiếu thiện chí về Việt Nam xưa nay cũng đã vang lên, nhưng hầu như người ta chưa nghe thấy nó vang lên bằng tiếng Nga.

Xét đến cùng, ai cũng cần có bạn bè, nhưng tại sao phải minh chứng cái cần thiết của một tình bạn mới bằng cách phủ nhận tình bạn cũ? Đó là điều xa lạ với tính cách của cả người Nga và người Việt.

Người ta có thể sững sờ vì qua bài viết thấy tác giả hoàn toàn thiếu kiến thức về Việt Nam, hoàn toàn không hiểu bản chất sự việc đang diễn ra , hoàn toàn không biết nguyện vọng của người Việt Nam muốn gìn giữ hoà bình.

Có thể ngài - Дмитрий Константинович, sẽ giải thích rằng bài báo chỉ là quan điểm cá nhân của tác giả. Lời giải thích đó tất nhiên là hợp lý.

Nhưng tình cảm giữa người dân, giữa hai dân tộc chúng ta quá lớn và quý báu, nên chúng ta - những người làm báo - không nên coi nhẹ những gì có thể phủ bóng đen lên những tình cảm đó.

Vì vậy, viết thư này, tôi muốn ông chuyển đến ngài Kosylep lời mời hãy cùng chúng tôi có cuộc thảo luận công khai, thẳng thắn, rõ ràng và bình tĩnh về những luận điểm liên quan đến VN có trong bài viết nói trên của ông ấy. Thảo luận đó có thể ở hình thức thuận tiện, rộng rãi trong khuôn khổ các khả năng to lớn của phương tiện thông tin đại chúng hiện nay. RIA và VTC News có thể giúp tổ chức cuộc thảo luận này, để đông đảo người đọc Nga và Việt Nam chứng kiến.

Ở Việt Nam có đủ người thông thạo tiếng Nga để các ý kiến được chuyển tải đến người đọc Nga và Việt Nam một cách thuận tiện nhất.

Xin gửi tới ông lời chào trân trọng.


Tốt nghiệp Ngành Truyền hình Khoa Báo chí - MGU khoá 1976-1981. Thành viên IATR (Viện Phát Thanh Truyền Hình Quốc tế - Liên Bang Nga)

Biên tập viên Tân Hoa xã Chu Phương đã lên tiếng

Nhà báo Chu Phương sinh năm 1960, Cử nhân Anh văn (1982), Thạc sỹ Báo chí truyền thông (1989), từ 1989 đến nay là biên tập viên công tác tại Ban biên tập đối ngoại của Tân Hoa xã.



Ông là nhân vật nổi tiếng có quan điểm thẳng thắn trong làng báo Trung Quốc, hồi tháng 3 năm nay, từng gây chấn động dư luận bởi là người viết những bài đầu tiên đăng trên Blog Sina.com phê phán Bạc Hy Lai và “mô hình Trùng Khánh” ngay từ khi nhân vật này còn đang trên đỉnh cao danh vọng và quyền lực.


Ngày 17-7, ông cho đăng bài viết “Hiện trạng Nam Hải (Biển Đông) có lẽ sẽ kéo lùi cải cách chính trị của Trung Quốc”.

Trong đó ông viết: “Ý nghĩa lớn nhất của việc lập ra “thành phố Tam Sa” là chường cho bàn dân thiên hạ thấy nỗi nhục của Trung Quốc; đồng thời cũng sẽ buộc chính phủ và quân đội Trung Quốc phải giở bài ngửa với các quốc gia xung quanh và quốc tế... Chúng ta từ nhỏ đã được nhìn thấy tấm bản đồ Nam Hải (Biển Đông).

Một đường biên giới đứt đoạn rất thô màu hồng đưa toàn bộ Nam Hải vào trong bản đồ Trung Quốc. Cho đến ngày nay chúng ta mới biết sự thực không phải như vậy. Cái đường biên giới quốc gia ấy không những các nước láng giềng và cả quốc tế không công nhận, mà ngay chính phủ và các học giả nước ta (Trung Quốc) cũng không giải thích rõ được”.

Một đường biên giới rất thô đưa toàn bộ Nam Hải vào trong bản đồ Trung Quốc :))

Trước đó, ngày 29-6, Chu Phương viết bài: “Thiết lập “thành phố Tam Sa” là trò cười quốc tế, mạnh mẽ yêu cầu hủy bỏ ngay!”. Bài này đã được nhiều diễn đàn mạng đăng lại.

Chu Phương viết: “Nhiều người dân nước ta đến giờ vẫn không hiểu Nga tại sao lại lần đầu tiên tham gia cuộc diễn tập quân sự lớn Thái Bình Dương do Mỹ chủ đạo. Kỳ thực, đó chính là sự phản ứng mạnh mẽ của quốc tế trước hành động thiết lập “thành phố Tam Sa” đi ngược lại luật quốc tế và vô trách nhiệm của Trung Quốc.

Nếu giai tầng lãnh đạo Trung Quốc đến giờ vẫn không đọc hiểu được thứ ngôn ngữ quốc tế chung đó thì sẽ kéo nhân dân Trung Quốc sa vào một cuộc chiến tranh không thể thoát ra.

Việc thiết lập “thành phố Tam Sa” là một trò cười quốc tế điển hình. Chính phủ Trung Quốc cần sớm nhận rõ sai lầm to lớn của mình, sớm có hành động sửa chữa sai sót.

Bản thân tôi mạnh mẽ kêu gọi: hãy lập tức hủy bỏ “thành phố Tam Sa”, triển khai sớm nhất có thể được việc đối thoại mang tính xây dựng với các nước xung quanh Nam Hải (Biển Đông), dốc sức cho việc làm dịu tình hình căng thẳng ở Nam Hải, loại bỏ nguy cơ chiến tranh, đưa Trung Quốc quay trở lại với đại gia đình quốc tế”.

Chu Phương viết: “Trung Quốc đã trải qua kiểu hành động tùy tiện thời “Cách mạng văn hóa”, đã tự mình nếm trải thời kỳ “chính trị thống soái”, cần phải nhận thức được mình là thành viên của đại gia đình quốc tế, cần phải tuân thủ các chuẩn tắc và quy phạm mà cả cộng đồng quốc tế tuân theo.

Trong xử lý công việc quốc tế, nhất là xử lý các vấn đề phức tạp, tồn tại tranh chấp nghiêm trọng giữa các quốc gia, tuyệt đối không được tự mình hành động một mình theo quan niệm giá trị, quan niệm lịch sử và lập trường của mình, chỉ nói điều mình nghĩ; như thế không những không giúp gì cho việc giải quyết tranh chấp quốc tế, mà còn làm tình hình xấu thêm, gia tăng thêm quan hệ căng thẳng giữa Trung Quốc với các nước xung quanh.

Đồng thời cũng làm tổn hại đến hình ảnh và địa vị quốc tế của Trung Quốc, làm suy yếu tiếng nói của Trung Quốc trên trường quốc tế.

Trong vấn đề ngoại giao, trong xử lý công việc quan hệ quốc tế, chúng ta cần phải có thêm nhiều nhà ngoại giao, nhà chiến lược quốc tế và những chính trị gia thực sự có tầm để tham gia vào việc quyết sách; quyết không nghe theo tiếng gào thét của những “cuồng nhân chiến tranh” hay để cho quân sự chỉ huy chính trị. Kinh nghiệm lịch sử của tất cả các quốc gia cho thấy rõ: quân nhân can dự chính trị chỉ đem lại tai họa cho đất nước”.

Về việc chính phủ Trung Quốc vội vàng tuyên bố lập ra cái gọi là “thành phố Tam Sa” bao gồm toàn bộ vùng biển trong “Đường biên giới 9 đoạn” mà họ tự vạch ra một cách vô căn cứ, Chu Phương thẳng thắn bày tỏ quan điểm: “Việc thiết lập “thành phố Tam Sa” là bước đi sai lầm nhất và không sáng suốt nhất của Trung Quốc trong việc giải quyết vấn đề Nam Hải (Biển Đông), khiến cả quốc tế chê cười những nhà quyết sách Trung Quốc thiếu kiến thức về luật quốc tế muốn thông qua việc thiết lập “thành phố”, ngang nhiên đưa công hải (vùng biển quốc tế) vào lãnh hải của nước mình.

Cách làm sai trái ấy không chỉ tạo ra tiền lệ quốc tế, mà còn trở thành trò cười quốc tế, tất sẽ gây tổn hại nghiêm trọng đến hình ảnh quốc tế của Trung Quốc. Quá trình thiết lập “thành phố Tam Sa” thể hiện sự nóng vội và cẩu thả, rõ ràng là quyết định được đưa ra thiếu luận chứng khoa học và không sáng suốt.

Hành động này không chỉ đi ngược lại luật pháp và tập quán quốc tế, mà cũng trái với những quy định pháp luật của chính Trung Quốc về việc thành lập thành phố, càng đi ngược lại quốc sách và chiến lược phát triển hòa bình phù hợp mà Trung Quốc cần có”.

Ông phân tích: “Hành động sai lầm nguy hiểm vô trách nhiệm của một số người trong việc thiết lập “thành phố Tam Sa” đang đẩy nhân dân Trung Quốc sa vào miệng hố chiến tranh. Nhân dân Trung Quốc cần hòa bình, không cần chiến tranh. Trong việc xử lý vấn đề quốc tế và xử lý vấn đề quan hệ với các nước, Trung Quốc cần phải tỉnh táo, không được cuồng nhiệt. Trung Quốc cần làm một dân tộc có trách nhiệm, đứng thẳng giữa khu rừng các dân tộc thế giới; quyết không thể làm một “cô nhi thế giới” hành động ngang bướng. Trong việc giải quyết công việc quốc tế, Trung Quốc cần phải học cách tuân theo quy tắc trò chơi đã được cả quốc tế công nhận, tránh một mình một kiểu, mình khen mình hay, đừng để trở thành Triều Tiên thứ hai”.

Chu Phương thẳng thắn đề xuất ý kiến cá nhân: “Đối với vấn đề “thành phố Tam Sa”, chính phủ Trung Quốc cần sớm nhận ra sai lầm lớn lao của mình, xin đừng ngại mất thể diện mà bỏ lỡ thời cơ. Trung Quốc cần sớm hành động, sửa chữa sai sót...

Kinh nghiệm lịch sử cho chúng ta thấy, một Trung Quốc cô lập sẽ không có tiền đồ. Việc Nga tham gia cuộc diễn tập quân sự Thái Bình Dương vẫn chưa khiến một số chính khách và quân nhân của ta tỉnh ra.

Trong thế giới ngày nay, sự phát triển của một quốc gia càng cần có sự quan tâm, tham dự và giúp đỡ của cộng đồng quốc tế. Đừng nói gì Trung Quốc đang tự coi mình là “quốc gia đang phát triển”, mà ngay cả Mỹ, “Siêu cường quốc duy nhất thế giới” hiện cũng đang ngày càng biết cách lợi dụng và dựa vào cộng đồng quốc tế để đạt được mục đích của mình”.

Ông kết luận: “Thiết lập “thành phố Tam Sa” là hành động tự cô lập mình của Trung Quốc, là một sai lầm chiến lược to lớn cần phải nhanh chóng sửa chữa!”

Chu Lai đại hiệp đã lên tiếng

Trong lịch sử bang giao giữa các quốc gia trên thế giới, đúng là tôi chưa thấy một nước nào lại có thể cùn, liều, và thiếu tự trọng đến vô sỉ vừa ăn cướp vừa la làng như quốc gia mang tên Trung Quốc này, tất nhiên là giới cầm quyền chứ không phải nhân dân. 

Ngay từ cuộc xung đột biên giới phía bắc năm 1979 do Trung Quốc khởi hấn, là người lính cầm bút theo sát bộ đội đặc công Dù ở mặt trận Cao Bằng, khi tại cái pháo đài cổ vừa bị họ chiếm đóng ấy, tôi sững sờ khi được chứng kiến một buổi kết nạp đảng của họ. Giống hoàn toàn buổi lễ kết nạp đảng của ta, cũng giơ nắm tay trái lên thế, cũng Quốc tế ca, chỉ khác tiếng nói và bài Đông Phương Hồng. Và tôi biết rằng ở họ, từ trong căn cốt đã có cái gì phản trắc không ổn.

Để đến bây giờ thì không ổn thật. Họ đã hiện nguyên hình là một kẻ có hành vi ngông cuồng, lì lợm, bất chấp tất cả công lý, đạo lý và pháp lý về chủ quyền lãnh thổ của nước khác. Đã thế họ còn lớn giọng đến không tin nổi, không, biển ấy, nước ấy là của tôi, của lịch sử nước tôi, chúng tôi có quyền ra vào làm gì thì làm, thoải mái. Dàn khoan ư? Chuyện bình thường, chuyện vặt. 

Thử hỏi có kẻ cướp nào xông vào nhà người ta rồi la lối đây là nhà tôi không? 


Và cũng thử hỏi có quốc gia nào như Việt Nam, người láng giềng cậy to cậy khỏe bỗng một ngày mang đồ đạc, gậy gộc, tàu bè đến nằm chình ình ngay trong sân nhà mình rồi la hét, rồi phá quấy, đâm cái này, chọc cái kia mà vì đại cuộc, vì những điều xa xôi, ta vẫn cố giữ hòa khí, vẫn ngậm bồ hòn làm ngọt thay vì theo lệ thường xưa nay, một hành vi trắng trợn như thế ắt sẽ phải trả giá ngay. 

Một sự nhún nhường đáng thán phục. Một năng lực ôn hòa chỉ có ở một dân tộc có nền văn hóa vượt trội. 

Vậy mà, để biện minh cho hành động này, người lãnh đạo cao nhất của họ lại dám vỗ ngực xưng xưng: "Không, người Trung Quốc chúng tôi không có Zen xâm lược” Vậy thì thử hỏi 20 ngày qua người của các ngài làm đủ trò đủ vẻ mà chỉ có phường thảo khấu, hải tặc mới có thể làm như thế trên vùng biển hiền hòa của Việt Nam thì là các ngài đang mang thứ Zen gì ? Và thử hỏi hàng ngàn năm qua, cả dân tộc Việt Nam phải luôn chiến đấu và chiến thắng vó ngựa xâm lăng của người Trung Hoa thì chúng tôi có Zen xâm lược chăng? Một câu nói rất tùy tiện của một hệ tư duy rất bá quyền không thể chấp nhận được.

Dân tộc Việt Nam bao giờ cũng lấy hai chữ hòa hiếu làm đầu. Phải chăng đau thương lắm nên vị tha nhiều. Việt Nam chúng tôi đã vị tha, đã thể tất, đã nín nhịn từng phút từng giây để mong Trung Quốc thấy hổ thẹn, thấy quá lố mà nghĩ lại và khi đã nghĩ lại rồi, đã rút giàn khoan về rồi thì chúng ta lại là bạn như bao lâu nay chúng ta vẫn là bạn.

Mà, nếu nói theo cách nói của vị nguyên thủ ấy thì, truyền thống người việt Nam chúng tôi không có zen phản bạn. Kể cả anh bạn đó đôi khi cũng trái gió trở trời. Bởi triết lý của tổ tiên chúng tôi là Một điều nhịn chín điều lành

Nhưng càng nhịn thì càng không lành khi các vị liên tục lấn tới, liên tục đe dọa, uy hiếp chúng tôi bằng đủ những trò tinh vi, hiểm ác nhất. Các vị muốn đưa chúng tôi vào bẫy, buộc chúng tôi phải phát khùng lên một khi không còn kiềm chế được để các vị lấy đó làm nguyên cớ mà mở cuộc xung đột mang màu sắc chiến tranh ư?

Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng. Chúng tôi nhịn không phải vì chúng tôi hèn, chúng tôi sợ mà nhịn vì chúng tôi là một dân tộc biết điều. Nhưng thưa các ngài, một khi cái nhịn đó, cái biết điều cao thượng đó bị các ngài coi thường, xúc phạm, dồn đến chân tường thì câu trả lời của chúng tôi thuộc về nhân dân, thuộc về lịch sử mà hàng ngàn năm nay đã biết kiêu hãnh trả lời chắc các ngài còn nhớ. 

Bởi người Việt Nam có thể bỏ qua được mọi điều nhưng nếu một ai, một thế lực nào dám động chạm đến bàn thờ ông bà, đến phẩm hạnh dân tộc thì người Việt Nam sẽ rất biết các trả lời và trả lời có hiệu quả.

Trộm nghĩ, tất cả đều chưa muộn. Rút dàn khoan về lúc này là hợp lý. Cái dàn khoan khổng lồ ấy, xét đến cùng nó là một cái mụn ghẻ trong mối bang giao giữa hai nước. Mà đã là mụn ghẻ, thì một khi kẻ sinh ra nó không tự kéo nó đi thì người sở tại sẽ có cách bứng nó đi.

Khi đó, và ngay bây giờ, bằng sự xâm lược đến trơ tráo của mình, chính các ngài đã biến đất nước mình thành sự điếm nhục của lịch sử, thành nỗi cô độc thảm hại trước cảm nhận của mọi quốc gia. Mà đã cô độc rồi thì các ngài biết chơi với ai trên hành tinh này.

Xin cám ơn những người bạn có lương tri trên khắp thế giới đã biết chia sẻ đúng lúc những cố gắng phi thường của việt Nam và biết căm phẫn đúng độ trước những động thái ngày một leo thang của kẻ mang tham vọng làm sen đầm biển Đông. Những người tử tế, lương thiện vẫn còn nhiều, rất nhiều. Việt Nam không đơn độc vì Việt Nam có chính nghĩa. Việt Nam không cực đoan dân tộc vì Việt Nam biết lấy đối thoại, lấy lòng tin làm điểm tựa.

Những ai đã trả qua những năm tháng kháng chiến xa xưa chắc hẳn còn nhớ những câu khẩu hiệu hiện trên băng rôn, trên tường nhà, nơi công sở, giữa thành cầu với dòng chữ tươi rói: "Tình hữu nghị Việt – Trung đời đời bền vững”. Vâng, những dòng chữ đó thời điểm ấy là không hề giả dối, là vô cùng chân thật và cho đến lúc này người Việt Nam vẫn mong muốn nó là chân thật song một khi phía bên kia không còn chân thật nữa thì câu khẩu hiệu bỗng thành hết sức viển vông. Việt Nam không thể đánh đổi bản chất chủ quyền để lấy một thứ hữu nghị viển vông như thế. Máu và nước mắt không thể đổi bằng nước bọt. Sự chân thật không thể đổi lấy sự giả dối. Lịch sử Việt Nam, dân tộc Việt Nam bằng chính những chặng đường gian truân của mình đã hiểu điều đó, rất biết điều đó để hôm nay, muôn đời con cháu không thể viển vông. Viển vông lúc này là có tội, một cái tội không thể tha thứ. 

Tới đây, Trung Quốc có thể giàu hơn, có thể thành siêu cường kinh tế số 1 của nhân loại, đâu có sao, nhưng bằng những hành động phi nhân, phi đạo vừa rồi trên sóng nước biển Đông thì hình ảnh một đất nước Trung Quốc sẽ bị méo đi, hạ thấp xuống biết chừng nào. Cái giá đó ngàn năm không trả được. 

Và tôi, một người lính, một người cầm bút, tôi tán thành cách hành xử của đất nước tôi, của nhân dân tôi, trong thời gian nhạy cảm và không kém hiểm nghèo vừa qua, song nếu điều tồi tệ nhất xảy ra, chắc chắn tôi cũng sẽ có mặt cùng với đồng đội tôi, nhân dân tôi ở những điểm đòi hỏi chí quả cảm và lòng tự trọng nhất. 

Nhân dân việt Nam, dân tộc việt Nam đã quá thấu hiểu cái giá vô cùng đắt phải trả cho một cuộc chiến nhưng không phải vì cái đắt đó mà cúi đầu cho kẻ khác làm nhục. Điều đó còn đắt hơn. 90 triệu dân Việt chắc cùng đồng lòng như thế. Và cũng đã từng đồng lòng như thế trong lịch sử dựng nước và giữ nước vẻ vang, hiển hách

Hoàng Hữu Phước đại hiệp đã lên tiếng

Những từ ngữ nhún nhường đã được sử dụng trong nhiều ngàn năm bởi toàn bộ các đấng quân vương của Việt Nam.


Những từ ngữ hoa mỹ đã được sử dụng trong nhiều chục năm qua bởi toàn bộ các lãnh đạo Đảng, Nhà Nước, Chính Phủ của Việt Nam.

Những từ ngữ nhún nhường và những từ ngữ hoa mỹ đã chứng minh hai điều tuyệt đối đúng, đó là:

1) Lãnh đạo Việt Nam luôn lịch sự, lịch thiệp, lịch lãm với quân thù dù trước đó hay sau đó đều có cùng một hành động duy nhất là dìm chúng xuống bùn nhơ chiến bại tanh tưởi tanh hôi; và

2) Những từ ngữ nhún nhường và những từ ngữ hoa mỹ đã chỉ có thể phát huy tác dụng duy nhất là biến loài chó dại thành lũ bò điên

Điều thứ nhất sắp lần nữa biến thành hiện thực: Trung Nam Hải phải bị tiêu diệt theo đúng công thức thuần Việt

lịch sự + lịch thiệp + lịch lãm = dìm giặc xuống bùn nhơ đại bại

Điều thứ hai đã được chứng minh qua thực tế bọn chó dại Bắc Kinh đã biến thành bò điên lè lưỡi liếm láp Hoàng Sa và Trường Sa.



Chân lý luôn đúng nhưng không vì thế mà xã hội ngưng tiến trình tiến hóa.

Số học của 1+1=2 luôn đúng nhưng không vì thế mà toán học không sinh ra thêm ngành đại số.

Kỳ họp 7 của Quốc hội Khóa XIII khai mạc ngày 20-5-2014 phải đưa vào chương trình nghị sự việc ban hành một Nghị quyết về Trung Quốc với ngôn từ mạnh mẽ và trung thực.

Mạnh mẽ vì đã đến thời điểm tiêu diệt Trung Nam Hải!

Trung thực vì chó dại và bò điên không thể được phép ngồi chung bàn với con người.

Tôi, Hoàng Hữu Phước, Đại biểu Quốc hội Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, Khóa XIII (2011-2016), tuyên bố sẽ yêu cầu Quốc hội ra Nghị Quyết về Trung Quốc và sẽ yêu cầu Nghị quyết không được có sự lập lại của những từ ngữ sáo rỗng dịu dàng ẻo lả thường gặp.